重 zhòng 过 guò 燕 yàn 子 zi 矶 jī - - 蔡 cài 琬 wǎn
又 yòu 系 xì 兰 lán 桡 ráo 驻 zhù 水 shuǐ 滨 bīn , , 小 xiǎo 亭 tíng 重 zhòng 上 shàng 独 dú 逡 qūn 巡 xún 。 。
恰 qià 看 kàn 白 bái 下 xià 还 hái 斜 xié 照 zhào , , 剩 shèng 对 duì 青 qīng 山 shān 似 shì 故 gù 人 rén 。 。
几 jǐ 杵 chǔ 疏 shū 钟 zhōng 江 jiāng 寺 sì 晚 wǎn , , 半 bàn 篱 lí 寒 hán 艳 yàn 菊 jú 花 huā 新 xīn 。 。
凭 píng 栏 lán 更 gèng 诵 sòng 登 dēng 临 lín 句 jù , , 望 wàng 里 lǐ 山 shān 川 chuān 尚 shàng 有 yǒu 神 shén 。 。
重过燕子矶。清代。蔡琬。又系兰桡驻水滨,小亭重上独逡巡。 恰看白下还斜照,剩对青山似故人。 几杵疏钟江寺晚,半篱寒艳菊花新。 凭栏更诵登临句,望里山川尚有神。