寄 jì 旧 jiù 山 shān 僧 sēng - - 王 wáng 建 jiàn
因 yīn 依 yī 老 lǎo 宿 sù 发 fā 心 xīn 初 chū , , 半 bàn 学 xué 修 xiū 心 xīn 半 bàn 读 dú 书 shū 。 。
雪 xuě 后 hòu 每 měi 常 cháng 同 tóng 席 xí 卧 wò , , 花 huā 时 shí 未 wèi 省 shěng 两 liǎng 山 shān 居 jū 。 。
猎 liè 人 rén 箭 jiàn 底 dǐ 求 qiú 伤 shāng 雁 yàn , , 钓 diào 户 hù 竿 gān 头 tóu 乞 qǐ 活 huó 鱼 yú 。 。
一 yī 向 xiàng 风 fēng 尘 chén 取 qǔ 烦 fán 恼 nǎo , , 不 bù 知 zhī 衰 shuāi 病 bìng 日 rì 难 nán 除 chú 。 。
寄旧山僧。唐代。王建。因依老宿发心初,半学修心半读书。 雪后每常同席卧,花时未省两山居。 猎人箭底求伤雁,钓户竿头乞活鱼。 一向风尘取烦恼,不知衰病日难除。