初 chū 秋 qiū 偶 ǒu 成 chéng - - 郑 zhèng 民 mín 鑫 xīn
荒 huāng 凉 liáng 馆 guǎn 舍 shè 夏 xià 初 chū 过 guò , , 间 jiān 倚 yǐ 松 sōng 枝 zhī 静 jìng 养 yǎng 和 hé 。 。
树 shù 果 guǒ 渐 jiàn 垂 chuí 经 jīng 雨 yǔ 重 zhòng , , 庭 tíng 花 huā 难 nán 数 shù 入 rù 秋 qiū 多 duō 。 。
佐 zuǒ 餐 cān 时 shí 或 huò 烹 pēng 葵 kuí 菽 shū , , 惮 dàn 暑 shǔ 偏 piān 宜 yí 着 zhe 绮 qǐ 罗 luó 。 。
最 zuì 是 shì 羲 xī 皇 huáng 堪 kān 傲 ào 处 chù , , 开 kāi 窗 chuāng 一 yī 梦 mèng 到 dào 南 nán 柯 kē 。 。
初秋偶成。清代。郑民鑫。荒凉馆舍夏初过,间倚松枝静养和。 树果渐垂经雨重,庭花难数入秋多。 佐餐时或烹葵菽,惮暑偏宜着绮罗。 最是羲皇堪傲处,开窗一梦到南柯。