对 duì 紫 zǐ 薇 wēi 花 huā 书 shū 感 gǎn 四 sì 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 刘 liú 绎 yì
五 wǔ 度 dù 伤 shāng 春 chūn 寸 cùn 草 cǎo 心 xīn , , 谁 shéi 知 zhī 此 cǐ 树 shù 更 gèng 情 qíng 深 shēn 。 。
蓼 liǎo 莪 é 咏 yǒng 罢 bà 还 hái 思 sī 痛 tòng , , 华 huá 黍 shǔ 诗 shī 亡 wáng 尚 shàng 有 yǒu 音 yīn 。 。
看 kàn 碧 bì 成 chéng 朱 zhū 劳 láo 想 xiǎng 象 xiàng , , 流 liú 根 gēn 自 zì 叶 yè 为 wèi 沉 chén 吟 yín 。 。
小 xiǎo 窗 chuāng 独 dú 坐 zuò 黄 huáng 昏 hūn 后 hòu , , 相 xiāng 对 duì 忘 wàng 言 yán 泪 lèi 满 mǎn 襟 jīn 。 。
对紫薇花书感四首 其一。清代。刘绎。五度伤春寸草心,谁知此树更情深。 蓼莪咏罢还思痛,华黍诗亡尚有音。 看碧成朱劳想象,流根自叶为沉吟。 小窗独坐黄昏后,相对忘言泪满襟。