寄 jì 答 dá 田 tián 端 duān 云 yún - - 潘 pān 淳 chún
天 tiān 边 biān 一 yī 雁 yàn 过 guò , , 仿 fǎng 佛 fú 入 rù 沅 yuán 湘 xiāng 。 。
霜 shuāng 雪 xuě 榆 yú 关 guān 满 mǎn , , 风 fēng 烟 yān 楚 chǔ 塞 sāi 长 zhǎng 。 。
故 gù 人 rén 经 jīng 岁 suì 别 bié , , 远 yuǎn 道 dào 数 shù 行 xíng 将 jiāng 。 。
酒 jiǔ 泠 líng 花 huā 寒 hán 日 rì , , 离 lí 忧 yōu 不 bù 暂 zàn 忘 wàng 。 。
寄答田端云。清代。潘淳。天边一雁过,仿佛入沅湘。 霜雪榆关满,风烟楚塞长。 故人经岁别,远道数行将。 酒泠花寒日,离忧不暂忘。