戊 wù 申 shēn 人 rén 日 rì - - 阎 yán 尔 ěr 梅 méi
繁 fán 华 huá 速 sù 老 lǎo 是 shì 春 chūn 天 tiān , , 花 huā 极 jí 浓 nóng 时 shí 落 luò 更 gèng 先 xiān 。 。
遁 dùn 野 yě 有 yǒu 情 qíng 看 kàn 拾 shí 翠 cuì , , 封 fēng 侯 hóu 无 wú 相 xiāng 写 xiě 凌 líng 烟 yān 。 。
心 xīn 悲 bēi 晚 wǎn 景 jǐng 歌 gē 皆 jiē 痛 tòng , , 士 shì 遇 yù 奇 qí 才 cái 恨 hèn 亦 yì 怜 lián 。 。
我 wǒ 去 qù 君 jūn 留 liú 仍 réng 暂 zàn 事 shì , , 成 chéng 功 gōng 者 zhě 退 tuì 记 jì 他 tā 年 nián 。 。
戊申人日。清代。阎尔梅。繁华速老是春天,花极浓时落更先。 遁野有情看拾翠,封侯无相写凌烟。 心悲晚景歌皆痛,士遇奇才恨亦怜。 我去君留仍暂事,成功者退记他年。