哭 kū 褚 chǔ 宗 zōng 郑 zhèng 同 tóng 年 nián 其 qí 一 yī - - 钱 qián 大 dà 昕 xīn
六 liù 经 jīng 家 jiā 法 fǎ 溯 sù 东 dōng 京 jīng , , 乡 xiāng 壁 bì 纷 fēn 纷 fēn 笑 xiào 俗 sú 生 shēng 。 。
礼 lǐ 有 yǒu 专 zhuān 师 shī 宗 zōng 北 běi 海 hǎi , , 传 chuán 寻 xún 九 jiǔ 旨 zhǐ 演 yǎn 任 rèn 城 chéng 。 。
品 pǐn 高 gāo 便 biàn 觉 jué 官 guān 常 cháng 冷 lěng , , 学 xué 邃 suì 多 duō 应 yīng 老 lǎo 更 gèng 成 chéng 。 。
屈 qū 指 zhǐ 中 zhōng 吴 wú 耆 qí 旧 jiù 少 shǎo , , 灵 líng 光 guāng 何 hé 意 yì 又 yòu 先 xiān 倾 qīng 。 。
哭褚宗郑同年 其一。清代。钱大昕。六经家法溯东京,乡壁纷纷笑俗生。 礼有专师宗北海,传寻九旨演任城。 品高便觉官常冷,学邃多应老更成。 屈指中吴耆旧少,灵光何意又先倾。