和 hé 三 sān 兄 xiōng 游 yóu 桃 táo 花 huā 灵 líng 云 yún 寺 sì 元 yuán 韵 yùn - - 钱 qián 淑 shū 生 shēng
数 shù 声 shēng 钟 zhōng 动 dòng 下 xià 遥 yáo 岑 cén , , 知 zhī 是 shì 桃 táo 花 huā 古 gǔ 寺 sì 林 lín 。 。
溪 xī 水 shuǐ 消 xiāo 馀 yú 半 bàn 篙 gāo 浅 qiǎn , , 春 chūn 云 yún 浓 nóng 起 qǐ 一 yī 峰 fēng 深 shēn 。 。
茶 chá 烹 pēng 雀 què 舌 shé 留 liú 新 xīn 味 wèi , , 树 shù 拥 yōng 龙 lóng 鳞 lín 接 jiē 晚 wǎn 阴 yīn 。 。
为 wèi 问 wèn 游 yóu 人 rén 诗 shī 思 sī 好 hǎo , , 清 qīng 吟 yín 可 kě 有 yǒu 出 chū 尘 chén 心 xīn 。 。
和三兄游桃花灵云寺元韵。清代。钱淑生。数声钟动下遥岑,知是桃花古寺林。 溪水消馀半篙浅,春云浓起一峰深。 茶烹雀舌留新味,树拥龙鳞接晚阴。 为问游人诗思好,清吟可有出尘心。