初 chū 秋 qiū 郊 jiāo 望 wàng - - 戴 dài 亨 hēng
西 xī 风 fēng 吹 chuī 雨 yǔ 过 guò 燕 yàn 城 chéng , , 茂 mào 草 cǎo 芳 fāng 丛 cóng 踏 tà 已 yǐ 平 píng 。 。
介 jiè 树 shù 严 yán 霜 shuāng 看 kàn 未 wèi 落 luò , , 穿 chuān 云 yún 归 guī 雁 yàn 听 tīng 无 wú 声 shēng 。 。
碎 suì 琴 qín 久 jiǔ 绝 jué 王 wáng 门 mén 操 cāo , , 归 guī 梦 mèng 长 zhǎng 牵 qiān 故 gù 国 guó 情 qíng 。 。
此 cǐ 日 rì 高 gāo 堂 táng 闻 wén 画 huà 角 jiǎo , , 遥 yáo 知 zhī 清 qīng 泪 lèi 为 wèi 儿 ér 倾 qīng 。 。
初秋郊望。清代。戴亨。西风吹雨过燕城,茂草芳丛踏已平。 介树严霜看未落,穿云归雁听无声。 碎琴久绝王门操,归梦长牵故国情。 此日高堂闻画角,遥知清泪为儿倾。