过 guò 张 zhāng 贡 gòng 士 shì 尔 ěr 岐 qí - - 顾 gù 炎 yán 武 wǔ
缁 zī 帷 wéi 白 bái 室 shì 睹 dǔ 风 fēng 标 biāo , , 为 wèi 叹 tàn 斯 sī 人 rén 久 jiǔ 寂 jì 寥 liáo 。 。
济 jì 水 shuǐ 夏 xià 寒 hán 清 qīng 见 jiàn 底 dǐ , , 石 shí 田 tián 春 chūn 润 rùn 晚 wǎn 生 shēng 苗 miáo 。 。
长 cháng 期 qī 六 liù 籍 jí 传 chuán 无 wú 绝 jué , , 能 néng 使 shǐ 群 qún 言 yán 意 yì 自 zì 消 xiāo 。 。
窃 qiè 喜 xǐ 得 de 逢 féng 黄 huáng 叔 shū 度 dù , , 频 pín 来 lái 听 tīng 讲 jiǎng 不 bù 辞 cí 遥 yáo 。 。
过张贡士尔岐。清代。顾炎武。缁帷白室睹风标,为叹斯人久寂寥。 济水夏寒清见底,石田春润晚生苗。 长期六籍传无绝,能使群言意自消。 窃喜得逢黄叔度,频来听讲不辞遥。