过 guò 落 luò 木 mù 山 shān 人 rén 荒 huāng 冢 zhǒng 有 yǒu 感 gǎn - - 晓 xiǎo 青 qīng
芒 máng 鞋 xié 湿 shī 寒 hán 翠 cuì , , 拄 zhǔ 杖 zhàng 下 xià 层 céng 巅 diān 。 。
所 suǒ 至 zhì 亦 yì 随 suí 意 yì , , 相 xiāng 逢 féng 皆 jiē 暮 mù 年 nián 。 。
冢 zhǒng 存 cún 三 sān 尺 chǐ 土 tǔ , , 松 sōng 作 zuò 万 wàn 家 jiā 烟 yān 。 。
道 dào 殣 jìn 仍 réng 相 xiāng 望 wàng , , 踟 chí 蹰 chú 欲 yù 问 wèn 天 tiān 。 。
过落木山人荒冢有感。清代。晓青。芒鞋湿寒翠,拄杖下层巅。 所至亦随意,相逢皆暮年。 冢存三尺土,松作万家烟。 道殣仍相望,踟蹰欲问天。