山 shān 花 huā 子 zǐ 春 chūn 愁 chóu - - 梁 liáng 清 qīng 标 biāo
谩 mán 道 dào 春 chūn 风 fēng 不 bù 世 shì 情 qíng 。 。
愁 chóu 中 zhōng 吹 chuī 上 shàng 鬓 bìn 边 biān 星 xīng 。 。
归 guī 雁 yàn 带 dài 来 lái 云 yún 外 wài 恨 hèn , , 断 duàn 肠 cháng 声 shēng 。 。
日 rì 暖 nuǎn 平 píng 芜 wú 晴 qíng 牧 mù 马 mǎ , , 月 yuè 明 míng 绮 qǐ 阁 gé 夜 yè 调 diào 笙 shēng 。 。
无 wú 限 xiàn 韶 sháo 光 guāng 多 duō 少 shǎo 泪 lèi , , 共 gòng 谁 shuí 评 píng 。 。
山花子 春愁。清代。梁清标。谩道春风不世情。 愁中吹上鬓边星。 归雁带来云外恨,断肠声。 日暖平芜晴牧马,月明绮阁夜调笙。 无限韶光多少泪,共谁评。