春 chūn 雨 yǔ 过 guò 松 sōng 轩 xuān 同 tóng 敬 jìng 亭 tíng 话 huà 旧 jiù - - 敦 dūn 敏 mǐn
竹 zhú 喧 xuān 雀 què 噪 zào 杂 zá 莺 yīng 鸣 míng , , 都 dōu 入 rù 松 sōng 堂 táng 作 zuò 雨 yǔ 声 shēng 。 。
到 dào 眼 yǎn 春 chūn 光 guāng 过 guò 己 jǐ 半 bàn , , 关 guān 心 xīn 身 shēn 事 shì 百 bǎi 无 wú 成 chéng 。 。
关 guān 山 shān 梦 mèng 远 yuǎn 人 rén 东 dōng 望 wàng , , 沙 shā 漠 mò 云 yún 深 shēn 雁 yàn 北 běi 征 zhēng 。 。
犹 yóu 忆 yì 卢 lú 龙 lóng 旧 jiù 风 fēng 雨 yǔ , , 蹇 jiǎn 驴 lǘ 泥 ní 滑 huá 客 kè 中 zhōng 情 qíng 。 。
春雨过松轩同敬亭话旧。清代。敦敏。竹喧雀噪杂莺鸣,都入松堂作雨声。 到眼春光过己半,关心身事百无成。 关山梦远人东望,沙漠云深雁北征。 犹忆卢龙旧风雨,蹇驴泥滑客中情。