题 tí 龙 lóng 吟 yín 寺 sì - - 叶 yè 秀 xiù 发 fā
晓 xiǎo 色 sè 明 míng 征 zhēng 辔 pèi , , 疏 shū 钟 zhōng 忽 hū 断 duàn 林 lín 。 。
谭 tán 经 jīng 惊 jīng 虎 hǔ 伏 fú , , 说 shuō 法 fǎ 引 yǐn 龙 lóng 吟 yín 。 。
竹 zhú 影 yǐng 残 cán 镫 dèng 暗 àn , , 苔 tái 痕 hén 落 luò 叶 yè 深 shēn 。 。
客 kè 怀 huái 无 wú 处 chǔ 适 shì , , 攲 qī 枕 zhěn 听 tīng 霜 shuāng 砧 zhēn 。 。
题龙吟寺。宋代。叶秀发。晓色明征辔,疏钟忽断林。 谭经惊虎伏,说法引龙吟。 竹影残镫暗,苔痕落叶深。 客怀无处适,攲枕听霜砧。