僧 sēng 舍 shè 偶 ǒu 成 chéng - - 叶 yè 茵 yīn
枝 zhī 头 tóu 红 hóng 白 bái 乱 luàn 飘 piāo 零 líng , , 又 yòu 是 shì 风 fēng 光 guāng 入 rù 柳 liǔ 汀 tīng 。 。
自 zì 笑 xiào 半 bàn 生 shēng 成 chéng 草 cǎo 草 cǎo , , 不 bù 知 zhī 双 shuāng 鬓 bìn 已 yǐ 星 xīng 星 xīng 。 。
贪 tān 吟 yín 为 wèi 有 yǒu 诗 shī 磨 mó 勘 kān , , 戒 jiè 饮 yǐn 从 cóng 教 jiào 酒 jiǔ 勒 lēi 停 tíng 。 。
旋 xuán 学 xué 禅 chán 床 chuáng 诸 zhū 衲 nà 子 zǐ , , 蒙 méng 头 tóu 相 xiāng 对 duì 一 yī 函 hán 经 jīng 。 。
僧舍偶成。宋代。叶茵。枝头红白乱飘零,又是风光入柳汀。 自笑半生成草草,不知双鬓已星星。 贪吟为有诗磨勘,戒饮从教酒勒停。 旋学禅床诸衲子,蒙头相对一函经。