诗 shī 僧 sēng 归 guī 儒 rú - - 叶 yè 茵 yīn
厌 yàn 作 zuò 人 rén 间 jiān 粥 zhōu 饭 fàn 僧 sēng , , 等 děng 闲 xián 来 lái 续 xù 义 yì 铦 xiān 灯 dēng 。 。
近 jìn 吟 yín 气 qì 味 wèi 无 wú 蔬 shū 笋 sǔn , , 旧 jiù 学 xué 工 gōng 夫 fū 尚 shàng 葛 gé 藤 téng 。 。
花 huā 下 xià 飞 fēi 鞭 biān 身 shēn 洒 sǎ 落 luò , , 风 fēng 前 qián 扶 fú 帽 mào 发 fā 鬅 péng 鬙 sēng 。 。
浪 làng 仙 xiān 素 sù 不 bù 修 xiū 书 shū 问 wèn , , 有 yǒu 愧 kuì 昌 chāng 黎 lí 诧 chà 可 kě 朋 péng 。 。
诗僧归儒。宋代。叶茵。厌作人间粥饭僧,等闲来续义铦灯。 近吟气味无蔬笋,旧学工夫尚葛藤。 花下飞鞭身洒落,风前扶帽发鬅鬙。 浪仙素不修书问,有愧昌黎诧可朋。