鼎 dǐng 湖 hú - - 朱 zhū 藻 zǎo
孤 gū 峰 fēng 独 dú 立 lì 耸 sǒng 巑 cuán 岏 wán , , 辙 zhé 迹 jī 苔 tái 封 fēng 晕 yūn 未 wèi 干 gàn 。 。
秀 xiù 拔 bá 山 shān 川 chuān 清 qīng 气 qì 上 shàng , , 直 zhí 冲 chōng 星 xīng 斗 dǒu 夜 yè 光 guāng 寒 hán 。 。
东 dōng 南 nán 拟 nǐ 作 zuò 擎 qíng 天 tiān 柱 zhù , , 今 jīn 古 gǔ 称 chēng 为 wéi 压 yā 地 dì 盘 pán 。 。
上 shàng 有 yǒu 鼎 dǐng 湖 hú 风 fēng 雨 yǔ 隔 gé , , 宝 bǎo 莲 lián 吹 chuī 下 xià 碧 bì 云 yún 端 duān 。 。
鼎湖。宋代。朱藻。孤峰独立耸巑岏,辙迹苔封晕未干。 秀拔山川清气上,直冲星斗夜光寒。 东南拟作擎天柱,今古称为压地盘。 上有鼎湖风雨隔,宝莲吹下碧云端。