宿 sù 延 yán 庆 qìng 寺 sì - - 朱 zhū 松 sōng
浮 fú 荣 róng 过 guò 眼 yǎn 旋 xuán 销 xiāo 忘 wàng , , 惟 wéi 有 yǒu 溪 xī 山 shān 意 yì 味 wèi 长 zhǎng 。 。
身 shēn 健 jiàn 不 bù 嫌 xián 穿 chuān 荦 luò 确 què , , 尘 chén 空 kōng 那 nà 复 fù 戏 xì 沧 cāng 浪 láng 。 。
林 lín 钟 zhōng 唤 huàn 客 kè 烟 yān 藏 cáng 寺 sì , , 风 fēng 叶 yè 鸣 míng 秋 qiū 竹 zhú 荫 yīn 廊 láng 。 。
一 yī 似 sì 云 yún 溪 xī 醉 zuì 眠 mián 处 chù , , 只 zhǐ 应 yīng 软 ruǎn 语 yǔ 欠 qiàn 支 zhī 郎 láng 。 。
宿延庆寺。宋代。朱松。浮荣过眼旋销忘,惟有溪山意味长。 身健不嫌穿荦确,尘空那复戏沧浪。 林钟唤客烟藏寺,风叶鸣秋竹荫廊。 一似云溪醉眠处,只应软语欠支郎。