山 shān 口 kǒu 阻 zǔ 风 fēng - - 李 lǐ 流 liú 谦 qiān
舟 zhōu 行 xíng 常 cháng 有 yǒu 性 xìng 命 mìng 忧 yōu , , 江 jiāng 风 fēng 一 yī 动 dòng 令 lìng 人 rén 愁 chóu 。 。
盘 pán 涡 wō 倒 dào 帆 fān 日 rì 方 fāng 午 wǔ , , 又 yòu 作 zuò 贾 jiǎ 胡 hú 终 zhōng 日 rì 留 liú 。 。
淮 huái 山 shān 隔 gé 江 jiāng 看 kàn 细 xì 小 xiǎo , , 淡 dàn 扫 sǎo 修 xiū 眉 méi 晚 wǎn 尤 yóu 好 hǎo 。 。
岷 mín 峨 é 行 xíng 尽 jǐn 此 cǐ 江 jiāng 来 lái , , 可 kě 是 shì 爱 ài 山 shān 心 xīn 未 wèi 了 liǎo 。 。
山口阻风。宋代。李流谦。舟行常有性命忧,江风一动令人愁。 盘涡倒帆日方午,又作贾胡终日留。 淮山隔江看细小,淡扫修眉晚尤好。 岷峨行尽此江来,可是爱山心未了。