寿 shòu 安 ān 歇 xiē 马 mǎ 重 zhòng 吟 yín - - 白 bái 居 jū 易 yì
春 chūn 衫 shān 细 xì 薄 báo 马 mǎ 蹄 tí 轻 qīng , , 一 yī 日 rì 迟 chí 迟 chí 进 jìn 一 yī 程 chéng 。 。
野 yě 枣 zǎo 花 huā 含 hán 新 xīn 蜜 mì 气 qì , , 山 shān 禽 qín 语 yǔ 带 dài 破 pò 匏 páo 声 shēng 。 。
垂 chuí 鞭 biān 晚 wǎn 就 jiù 槐 huái 阴 yīn 歇 xiē , , 低 dī 倡 chàng 闲 xián 冲 chōng 柳 liǔ 絮 xù 行 xíng 。 。
忽 hū 忆 yì 家 jiā 园 yuán 须 xū 速 sù 去 qù , , 樱 yīng 桃 táo 欲 yù 熟 shú 笋 sǔn 应 yīng 生 shēng 。 。
寿安歇马重吟。唐代。白居易。春衫细薄马蹄轻,一日迟迟进一程。 野枣花含新蜜气,山禽语带破匏声。 垂鞭晚就槐阴歇,低倡闲冲柳絮行。 忽忆家园须速去,樱桃欲熟笋应生。