凌 líng 云 yún - - 李 lǐ 新 xīn
江 jiāng 汇 huì 潨 cóng 流 liú 摇 yáo 地 dì 轴 zhóu , , 路 lù 穷 qióng 九 jiǔ 顶 dǐng 切 qiè 彤 tóng 霄 xiāo 。 。
半 bàn 犁 lí 好 hǎo 雨 yǔ 田 tián 香 xiāng 润 rùn , , 一 yī 簸 bǒ 残 cán 花 huā 春 chūn 寂 jì 寥 liáo 。 。
土 tǔ 马 mǎ 未 wèi 騣 zōng 愁 chóu 败 bài 草 cǎo , , 仙 xiān 人 rén 得 dé 杖 zhàng 厌 yàn 灵 líng 苗 miáo 。 。
与 yǔ 公 gōng 莫 mò 论 lùn 从 cóng 前 qián 事 shì , , 楚 chǔ 些 xiē 游 yóu 魂 hún 却 què 可 kě 招 zhāo 。 。
凌云。宋代。李新。江汇潨流摇地轴,路穷九顶切彤霄。 半犁好雨田香润,一簸残花春寂寥。 土马未騣愁败草,仙人得杖厌灵苗。 与公莫论从前事,楚些游魂却可招。