挽 wǎn 赵 zhào 飞 fēi 卿 qīng - - 阳 yáng 枋 fāng
万 wàn 翠 cuì 亭 tíng 边 biān 山 shān 郁 yù 葱 cōng , , 书 shū 声 shēng 散 sàn 出 chū 五 wǔ 云 yún 重 zhòng 。 。
红 hóng 萱 xuān 色 sè 改 gǎi 宦 huàn 情 qíng 薄 báo , , 绿 lǜ 酒 jiǔ 杯 bēi 深 shēn 客 kè 话 huà 浓 nóng 。 。
雁 yàn 起 qǐ 秋 qiū 空 kōng 从 cóng 整 zhěng 整 zhěng , , 鸥 ōu 闲 xián 野 yě 水 shuǐ 自 zì 溶 róng 溶 róng 。 。
谁 shuí 人 rén 为 wéi 作 zuò 坡 pō 仙 xiān 传 chuán , , 弟 dì 似 shì 颍 yǐng 滨 bīn 文 wén 似 shì 邕 yōng 。 。
挽赵飞卿。宋代。阳枋。万翠亭边山郁葱,书声散出五云重。 红萱色改宦情薄,绿酒杯深客话浓。 雁起秋空从整整,鸥闲野水自溶溶。 谁人为作坡仙传,弟似颍滨文似邕。