读 dú 易 yì 书 shū 怀 huái - - 阳 yáng 枋 fāng
家 jiā 家 jiā 住 zhù 坐 zuò 长 cháng 安 ān 道 dào , , 日 rì 问 wèn 长 cháng 安 ān 何 hé 草 cǎo 草 cǎo 。 。
春 chūn 到 dào 骊 lí 山 shān 渭 wèi 水 shuǐ 深 shēn , , 拂 fú 石 shí 临 lín 流 liú 苦 kǔ 不 bù 早 zǎo 。 。
万 wàn 户 hù 千 qiān 门 mén 镇 zhèn 日 rì 开 kāi , , 无 wú 边 biān 风 fēng 月 yuè 随 suí 人 rén 好 hǎo 。 。
满 mǎn 城 chéng 花 huā 柳 liǔ 断 duàn 莺 yīng 肠 cháng , , 芳 fāng 菲 fēi 易 yì 歇 xiē 天 tiān 难 nán 老 lǎo 。 。
读易书怀。宋代。阳枋。家家住坐长安道,日问长安何草草。 春到骊山渭水深,拂石临流苦不早。 万户千门镇日开,无边风月随人好。 满城花柳断莺肠,芳菲易歇天难老。