出 chū 郊 jiāo 怀 huái 汪 wāng 尚 shàng 中 zhōng 代 dài 简 jiǎn - - 吴 wú 泳 yǒng
一 yī 春 chūn 烟 yān 雨 yǔ 尽 jǐn 愁 chóu 端 duān , , 晴 qíng 日 rì 郊 jiāo 行 xíng 尚 shàng 怕 pà 寒 hán 。 。
芳 fāng 草 cǎo 被 bèi 堤 dī 风 fēng 信 xìn 过 guò , , 杂 zá 英 yīng 满 mǎn 甸 diān 雪 xuě 泥 ní 干 gàn 。 。
刘 liú 郎 láng 去 qù 后 hòu 花 huā 无 wú 恙 yàng , , 杜 dù 牧 mù 来 lái 迟 chí 春 chūn 渐 jiàn 阑 lán 。 。
明 míng 日 rì 为 wèi 君 jūn 开 kāi 社 shè 瓮 wèng , , 莫 mò 教 jiào 人 rén 倚 yǐ 玉 yù 栏 lán 看 kàn 。 。
出郊怀汪尚中代简。宋代。吴泳。一春烟雨尽愁端,晴日郊行尚怕寒。 芳草被堤风信过,杂英满甸雪泥干。 刘郎去后花无恙,杜牧来迟春渐阑。 明日为君开社瓮,莫教人倚玉栏看。