寄 jì 李 lǐ 道 dào 夫 fū - - 吴 wú 可 kě
乱 luàn 后 hòu 时 shí 通 tōng 问 wèn , , 飘 piāo 流 liú 尚 shàng 此 cǐ 身 shēn 。 。
干 gān 戈 gē 伤 shāng 白 bái 发 fà , , 桃 táo 李 lǐ 自 zì 青 qīng 春 chūn 。 。
故 gù 国 guó 田 tián 畴 chóu 远 yuǎn , , 殊 shū 方 fāng 盗 dào 贼 zéi 频 pín 。 。
知 zhī 君 jūn 怀 huái 老 lǎo 伴 bàn , , 诗 shī 酒 jiǔ 慰 wèi 情 qíng 亲 qīn 。 。
寄李道夫。宋代。吴可。乱后时通问,飘流尚此身。 干戈伤白发,桃李自青春。 故国田畴远,殊方盗贼频。 知君怀老伴,诗酒慰情亲。