自 zì 分 fēn 水 shuǐ 岭 lǐng 过 guò 江 jiāng 南 nán - - 李 lǐ 纲 gāng
行 xíng 尽 jǐn 闽 mǐn 山 shān 万 wàn 屈 qū 盘 pán , , 江 jiāng 南 nán 形 xíng 势 shì 陡 dǒu 然 rán 宽 kuān 。 。
山 shān 平 píng 水 shuǐ 远 yuǎn 望 wàng 不 bù 尽 jìn , , 木 mù 落 luò 草 cǎo 枯 kū 霜 shuāng 始 shǐ 寒 hán 。 。
醉 zuì 里 lǐ 讴 ōu 吟 yín 聊 liáo 自 zì 适 shì , , 梦 mèng 中 zhōng 往 wǎng 复 fù 本 běn 非 fēi 难 nàn 。 。
谁 shuí 言 yán 春 chūn 信 xìn 年 nián 年 nián 早 zǎo , , 笑 xiào 指 zhǐ 江 jiāng 梅 méi 试 shì 折 zhé 看 kàn 。 。
自分水岭过江南。宋代。李纲。行尽闽山万屈盘,江南形势陡然宽。 山平水远望不尽,木落草枯霜始寒。 醉里讴吟聊自适,梦中往复本非难。 谁言春信年年早,笑指江梅试折看。