登 dēng 中 zhōng 梁 liáng 山 shān - - 李 lǐ 儒 rú 用 yòng
路 lù 入 rù 梁 liáng 州 zhōu 如 rú 砥 dǐ 平 píng , , 登 dēng 高 gāo 远 yuǎn 目 mù 更 gèng 增 zēng 明 míng 。 。
霜 shuāng 清 qīng 木 mù 落 luò 千 qiān 山 shān 瘦 shòu , , 潦 lǎo 尽 jǐn 江 jiāng 空 kōng 一 yī 水 shuǐ 横 héng 。 。
岁 suì 稳 wěn 未 wèi 宽 kuān 忧 yōu 国 guó 志 zhì , , 时 shí 危 wēi 转 zhuǎn 切 qiè 望 wàng 乡 xiāng 情 qíng 。 。
英 yīng 雄 xióng 千 qiān 载 zǎi 兴 xìng 王 wáng 地 dì , , 孺 rú 子 zǐ 堪 kān 怜 lián 此 cǐ 曳 yè 兵 bīng 。 。
登中梁山。宋代。李儒用。路入梁州如砥平,登高远目更增明。 霜清木落千山瘦,潦尽江空一水横。 岁稳未宽忧国志,时危转切望乡情。 英雄千载兴王地,孺子堪怜此曳兵。