发 fā 白 bái 有 yǒu 感 gǎn - - 李 lǐ 昭 zhāo 玘 qǐ
剪 jiǎn 媙 wēi 无 wú 多 duō 日 rì , , 星 xīng 星 xīng 已 yǐ 数 shù 茎 jīng 。 。
不 bù 空 kōng 年 nián 可 kě 讳 huì , , 端 duān 与 yǔ 事 shì 俱 jù 生 shēng 。 。
安 ān 得 dé 马 mǎ 肝 gān 石 shí , , 未 wèi 尝 cháng 甘 gān 露 lù 羹 gēng 。 。
有 yǒu 情 qíng 怜 lián 陆 lù 展 zhǎn , , 解 jiě 与 yǔ 小 xiǎo 儿 ér 争 zhēng 。 。
发白有感。宋代。李昭玘。剪媙无多日,星星已数茎。 不空年可讳,端与事俱生。 安得马肝石,未尝甘露羹。 有情怜陆展,解与小儿争。