自 zì 建 jiàn 康 kāng 路 lù 中 zhōng 见 jiàn 梅 méi 次 cì 前 qián 韵 yùn - - 吴 wú 芾 fèi
行 xíng 尽 jǐn 山 shān 冈 gāng 喜 xǐ 见 jiàn 梅 méi , , 停 tíng 骖 cān 深 shēn 欲 yù 少 shǎo 徘 pái 徊 huái 。 。
那 nǎ 知 zhī 急 jí 雨 yǔ 连 lián 天 tiān 暗 àn , , 更 gèng 有 yǒu 狂 kuáng 风 fēng 卷 juǎn 地 dì 来 lái 。 。
无 wú 计 jì 略 lüè 临 lín 花 huā 下 xià 坐 zuò , , 却 què 嗟 jiē 空 kōng 向 xiàng 眼 yǎn 前 qián 开 kāi 。 。
行 xíng 人 rén 赖 lài 有 yǒu 尊 zūn 中 zhōng 绿 lǜ , , 遥 yáo 想 xiǎng 孤 gū 芳 fāng 寄 jì 一 yī 杯 bēi 。 。
自建康路中见梅次前韵。宋代。吴芾。行尽山冈喜见梅,停骖深欲少徘徊。 那知急雨连天暗,更有狂风卷地来。 无计略临花下坐,却嗟空向眼前开。 行人赖有尊中绿,遥想孤芳寄一杯。