和 hé 鲍 bào 昌 chāng 朝 cháo 湖 hú 上 shàng 二 èr 首 shǒu - - 吴 wú 芾 fèi
青 qīng 山 shān 叠 dié 叠 dié 起 qǐ 汀 tīng 沙 shā , , 幽 yōu 鸟 niǎo 惊 jīng 人 rén 噪 zào 古 gǔ 槎 chá 。 。
竹 zhú 叶 yè 受 shòu 风 fēng 枞 cōng 甲 jiǎ 刃 rèn , , 松 sōng 膏 gāo 流 liú 地 dì 蛰 zhé 龟 guī 蛇 shé 。 。
爱 ài 闲 xián 正 zhèng 喜 xǐ 逢 féng 僧 sēng 话 huà , , 乘 chéng 兴 xìng 何 hé 妨 fáng 到 dào 酒 jiǔ 家 jiā 。 。
饮 yǐn 罢 bà 相 xiāng 携 xié 磨 mó 石 shí 壁 bì , , 淋 lín 漓 lí 醉 zuì 墨 mò 半 bàn 攲 qī 斜 xié 。 。
和鲍昌朝湖上二首。宋代。吴芾。青山叠叠起汀沙,幽鸟惊人噪古槎。 竹叶受风枞甲刃,松膏流地蛰龟蛇。 爱闲正喜逢僧话,乘兴何妨到酒家。 饮罢相携磨石壁,淋漓醉墨半攲斜。