汶 wèn 阳 yáng 重 chóng 九 jiǔ - - 汪 wāng 梦 mèng 斗 dòu
烧 shāo 灯 dēng 才 cái 了 le 客 kè 天 tiān 涯 yá , , 秋 qiū 过 guò 重 chóng 阳 yáng 未 wèi 到 dào 家 jiā 。 。
自 zì 叹 tàn 满 mǎn 梳 shū 搔 sāo 白 bái 发 fà , , 不 bù 堪 kān 好 hǎo 酒 jiǔ 对 duì 黄 huáng 花 huā 。 。
折 zhé 腰 yāo 肯 kěn 使 shǐ 羞 xiū 元 yuán 亮 liàng , , 落 luò 帽 mào 多 duō 应 yīng 罪 zuì 孟 mèng 嘉 jiā 。 。
寂 jì 寞 mò 汶 wèn 阳 yáng 溪 xī 上 shàng 路 lù , , 寒 hán 风 fēng 拂 fú 柳 liǔ 晚 wǎn 阴 yīn 斜 xié 。 。
汶阳重九。宋代。汪梦斗。烧灯才了客天涯,秋过重阳未到家。 自叹满梳搔白发,不堪好酒对黄花。 折腰肯使羞元亮,落帽多应罪孟嘉。 寂寞汶阳溪上路,寒风拂柳晚阴斜。