雨 yǔ 晴 qíng 渡 dù 关 guān 二 èr 首 shǒu - - 宗 zōng 泽 zé
燕 yàn 北 běi 静 jìng 胡 hú 尘 chén , , 河 hé 南 nán 濯 zhuó 我 wǒ 兵 bīng 。 。
风 fēng 云 yún 朝 cháo 会 huì 合 hé , , 天 tiān 地 dì 昼 zhòu 清 qīng 明 míng 。 。
泣 qì 涕 tì 收 shōu 横 héng 溃 kuì , , 焦 jiāo 枯 kū 赖 lài 发 fā 生 shēng 。 。
不 bù 辞 cí 关 guān 路 lù 远 yuǎn , , 辛 xīn 苦 kǔ 向 xiàng 都 dū 城 chéng 。 。
雨晴渡关二首。宋代。宗泽。燕北静胡尘,河南濯我兵。 风云朝会合,天地昼清明。 泣涕收横溃,焦枯赖发生。 不辞关路远,辛苦向都城。