方 fāng 孺 rú 人 rén 挽 wǎn 词 cí - - 周 zhōu 必 bì 大 dà
处 chǔ 士 shì 诗 shī 名 míng 满 mǎn 古 gǔ 今 jīn , , 外 wài 家 jiā 文 wén 采 cǎi 切 qiè 星 xīng 辰 chén 。 。
中 zhōng 郎 láng 有 yǒu 女 nǚ 曾 céng 传 chuán 业 yè , , 武 wǔ 子 zi 趋 qū 庭 tíng 更 gèng 慰 wèi 人 rén 。 。
谖 xuān 草 cǎo 正 zhèng 开 kāi 堂 táng 北 běi 向 xiàng , , 扶 fú 桑 sāng 莫 mò 返 fǎn 日 rì 西 xī 沦 lún 。 。
可 kě 怜 lián 寂 jì 寞 mò 湘 xiāng 江 jiāng 路 lù , , 磷 lín 走 zǒu 萤 yíng 飞 fēi 翠 cuì 柏 bǎi 新 xīn 。 。
方孺人挽词。宋代。周必大。处士诗名满古今,外家文采切星辰。 中郎有女曾传业,武子趋庭更慰人。 谖草正开堂北向,扶桑莫返日西沦。 可怜寂寞湘江路,磷走萤飞翠柏新。