壬 rén 戌 xū 春 chūn 日 rì - - 周 zhōu 文 wén 璞 pú
自 zì 从 cóng 忧 yōu 患 huàn 长 zhǎng 精 jīng 神 shén , , 兀 wù 坐 zuò 斋 zhāi 房 fáng 过 guò 了 le 春 chūn 。 。
凿 záo 落 luò 盏 zhǎn 干 gàn 官 guān 烛 zhú 暗 àn , , 樗 chū 蒲 pú 齿 chǐ 龀 chèn 旅 lǚ 囊 náng 贫 pín 。 。
皇 huáng 天 tiān 老 lǎo 眼 yǎn 非 fēi 尘 chén 世 shì , , 白 bái 日 rì 闲 xián 愁 chóu 自 zì 替 tì 身 shēn 。 。
一 yī 段 duàn 风 fēng 光 guāng 好 hǎo 如 rú 画 huà , , 未 wèi 须 xū 全 quán 与 yǔ 路 lù 行 xíng 人 rén 。 。
壬戌春日。宋代。周文璞。自从忧患长精神,兀坐斋房过了春。 凿落盏干官烛暗,樗蒲齿龀旅囊贫。 皇天老眼非尘世,白日闲愁自替身。 一段风光好如画,未须全与路行人。