长 cháng 春 chūn - - 林 lín 迥 jiǒng
洞 dòng 门 mén 深 shēn 不 bù 放 fàng 春 chūn 归 guī , , 客 kè 到 dào 寻 xún 芳 fāng 莫 mò 问 wèn 时 shí 。 。
迟 chí 日 rì 暖 nuǎn 风 fēng 花 huā 草 cǎo 丽 lì , , 照 zhào 人 rén 红 hóng 艳 yàn 一 yī 枝 zhī 枝 zhī 。 。
长春。宋代。林迥。洞门深不放春归,客到寻芳莫问时。 迟日暖风花草丽,照人红艳一枝枝。