零 líng 陵 líng 重 chóng 阳 yáng - - 范 fàn 纯 chún 仁 rén
衰 shuāi 年 nián 逢 féng 素 sù 节 jié , , 盲 máng 卧 wò 桂 guì 江 jiāng 东 dōng 。 。
应 yīng 有 yǒu 登 dēng 高 gāo 会 huì , , 其 qí 如 rú 摘 zhāi 埴 zhí 翁 wēng 。 。
扪 mén 杯 bēi 难 nán 举 jǔ 酒 jiǔ , , 嗅 xiù 菊 jú 不 bù 知 zhī 丛 cóng 。 。
白 bái 首 shǒu 跧 quán 僧 sēng 室 shì , , 无 wú 烦 fán 落 luò 帽 mào 风 fēng 。 。
零陵重阳。宋代。范纯仁。衰年逢素节,盲卧桂江东。 应有登高会,其如摘埴翁。 扪杯难举酒,嗅菊不知丛。 白首跧僧室,无烦落帽风。