和 hé 永 yǒng 叔 shū 芍 sháo 药 yào - - 金 jīn 君 jūn 卿 qīng
不 bù 逐 zhú 群 qún 花 huā 散 sǎn 漫 màn 开 kāi , , 风 fēng 前 qián 一 yī 笑 xiào 尚 shàng 淹 yān 回 huí 。 。
使 shǐ 人 rén 便 biàn 有 yǒu 留 liú 春 chūn 意 yì , , 对 duì 尔 ěr 强 qiáng 须 xū 衔 xián 酒 jiǔ 杯 bēi 。 。
时 shí 与 yǔ 乐 lè 并 bìng 真 zhēn 胜 shèng 会 huì , , 笔 bǐ 缘 yuán 情 qíng 赋 fù 尽 jǐn 高 gāo 才 cái 。 。
如 rú 何 hé 只 zhǐ 得 de 新 xīn 诗 shī 看 kàn , , 也 yě 似 sì 南 nán 园 yuán 纵 zòng 赏 shǎng 来 lái 。 。
和永叔芍药。宋代。金君卿。不逐群花散漫开,风前一笑尚淹回。 使人便有留春意,对尔强须衔酒杯。 时与乐并真胜会,笔缘情赋尽高才。 如何只得新诗看,也似南园纵赏来。