茶 chá 笋 sǔn 病 bìng - - 洪 hóng 咨 zī 夔 kuí
蕾 lěi 金 jīn 初 chū 出 chū 焙 bèi , , 板 bǎn 玉 yù 又 yòu 登 dēng 厨 chú 。 。
为 wèi 爱 ài 颊 jiá 车 chē 隽 juàn , , 做 zuò 成 chéng 风 fēng 骨 gǔ 臞 qú 。 。
黄 huáng 婆 pó 几 jǐ 倒 dào 尽 jǐn , , 姹 chà 女 nǚ 得 dé 安 ān 无 wú 。 。
快 kuài 意 yì 宜 yí 知 zhī 悔 huǐ , , 清 qīng 标 biāo 不 bù 忍 rěn 孤 gū 。 。
五 wǔ 兵 bīng 生 shēng 厚 hòu 味 wèi , , 宁 níng 作 zuò 病 bìng 浮 fú 屠 tú 。 。
茶笋病。宋代。洪咨夔。蕾金初出焙,板玉又登厨。 为爱颊车隽,做成风骨臞。 黄婆几倒尽,姹女得安无。 快意宜知悔,清标不忍孤。 五兵生厚味,宁作病浮屠。