秋 qiū 半 bàn 闻 wén 莺 yīng - - 洪 hóng 咨 zī 夔 kuí
木 mù 叶 yè 青 qīng 黄 huáng 几 jǐ 栗 lì 留 liú , , 尽 jìn 情 qíng 啼 tí 破 pò 两 liǎng 山 shān 幽 yōu 。 。
怕 pà 人 rén 冷 lěng 落 luò 生 shēng 秋 qiū 思 sī , , 故 gù 作 zuò 春 chūn 声 shēng 为 wèi 遣 qiǎn 愁 chóu 。 。
秋半闻莺。宋代。洪咨夔。木叶青黄几栗留,尽情啼破两山幽。 怕人冷落生秋思,故作春声为遣愁。