浮 fú 杯 bēi - - 洪 hóng 适 shì
南 nán 北 běi 芝 zhī 泉 quán 一 yī 涧 jiàn 开 kāi , , 穿 chuān 花 huā 度 dù 柳 liǔ 势 shì 萦 yíng 回 huí 。 。
不 bù 须 xū 元 yuán 巳 sì 方 fāng 修 xiū 禊 xì , , 才 cái 遇 yù 良 liáng 辰 chén 便 biàn 泛 fàn 杯 bēi 。 。
行 xíng 止 zhǐ 岂 qǐ 由 yóu 人 rén 智 zhì 巧 qiǎo , , 沉 chén 浮 fú 长 zhǎng 与 yǔ 客 kè 惊 jīng 猜 cāi 。 。
急 jí 流 liú 一 yī 去 qù 谁 shuí 难 nán 进 jìn , , 却 què 有 yǒu 先 xiān 游 yóu 殿 diàn 后 hòu 来 lái 。 。
浮杯。宋代。洪适。南北芝泉一涧开,穿花度柳势萦回。 不须元巳方修禊,才遇良辰便泛杯。 行止岂由人智巧,沉浮长与客惊猜。 急流一去谁难进,却有先游殿后来。