次 cì 法 fǎ 石 shí 寺 sì 即 jí 事 shì 韵 yùn - - 胡 hú 仲 zhòng 弓 gōng
近 jìn 郊 jiāo 来 lái 往 wǎng 熟 shú , , 驯 xún 犬 quǎn 向 xiàng 人 rén 迎 yíng 。 。
半 bàn 是 shì 吟 yín 将 jiāng 老 lǎo , , 何 hé 时 shí 隐 yǐn 得 dé 成 chéng 。 。
月 yuè 明 míng 山 shān 景 jǐng 合 hé , , 潮 cháo 落 luò 海 hǎi 痕 hén 生 shēng 。 。
归 guī 路 lù 霜 shuāng 钟 zhōng 外 wài , , 微 wēi 闻 wén 三 sān 数 shù 声 shēng 。 。
次法石寺即事韵。宋代。胡仲弓。近郊来往熟,驯犬向人迎。 半是吟将老,何时隐得成。 月明山景合,潮落海痕生。 归路霜钟外,微闻三数声。