和 hé 林 lín 和 hé 靖 jìng 先 xiān 生 shēng 梅 méi 韵 yùn - - 胡 hú 铨 quán
纷 fēn 纷 fēn 红 hóng 紫 zǐ 勿 wù 相 xiāng 猜 cāi , , 自 zì 古 gǔ 骚 sāo 人 rén 酷 kù 嗜 shì 梅 méi 。 。
皂 zào 盖 gài 折 zhé 花 huā 怜 lián 老 lǎo 杜 dù , , 黄 huáng 梅 méi 时 shí 雨 yǔ 忆 yì 方 fāng 回 huí 。 。
一 yī 生 shēng 耐 nài 冻 dòng 天 tiān 怜 lián 惜 xī , , 满 mǎn 世 shì 趋 qū 炎 yán 我 wǒ 独 dú 来 lái 。 。
桃 táo 李 lǐ 争 zhēng 春 chūn 身 shēn 老 lǎo 大 dà , , 急 jí 须 xū 吟 yín 醉 zuì 莫 mò 停 tíng 杯 bēi 。 。
和林和靖先生梅韵。宋代。胡铨。纷纷红紫勿相猜,自古骚人酷嗜梅。 皂盖折花怜老杜,黄梅时雨忆方回。 一生耐冻天怜惜,满世趋炎我独来。 桃李争春身老大,急须吟醉莫停杯。