江 jiāng 城 chéng 立 lì 春 chūn - - 胡 hú 宿 sù
天 tiān 上 shàng 阳 yáng 幡 fān 举 jǔ , , 人 rén 间 jiān 漏 lòu 箭 jiàn 长 zhǎng 。 。
稍 shāo 惊 jīng 池 chí 面 miàn 绿 lǜ , , 初 chū 觉 jué 柳 liǔ 腰 yāo 黄 huáng 。 。
迟 chí 日 rì 延 yán 三 sān 舍 shè , , 条 tiáo 风 fēng 振 zhèn 百 bǎi 昌 chāng 。 。
酒 jiǔ 凝 níng 前 qián 腊 là 味 wèi , , 梅 méi 带 dài 故 gù 年 nián 芳 fāng 。 。
雪 xuě 意 yì 思 sī 王 wáng 囿 yòu , , 云 yún 情 qíng 忆 yì 帝 dì 乡 xiāng 。 。
青 qīng 门 mén 行 xíng 乐 lè 处 chù , , 渐 jiàn 近 jìn 好 hǎo 烟 yān 光 guāng 。 。
江城立春。宋代。胡宿。天上阳幡举,人间漏箭长。 稍惊池面绿,初觉柳腰黄。 迟日延三舍,条风振百昌。 酒凝前腊味,梅带故年芳。 雪意思王囿,云情忆帝乡。 青门行乐处,渐近好烟光。