和 hé 潘 pān 通 tōng 甫 fǔ 芍 sháo 药 yào - - 韦 wéi 骧 xiāng
牡 mǔ 丹 dān 谢 xiè 后 hòu 觉 jué 荒 huāng 凉 liáng , , 此 cǐ 艳 yàn 中 zhōng 兴 xīng 百 bǎi 步 bù 香 xiāng 。 。
莫 mò 诮 qiào 雕 diāo 栏 lán 当 dàng 晚 wǎn 节 jié , , 须 xū 知 zhī 名 míng 卉 huì 绝 jué 群 qún 芳 fāng 。 。
金 jīn 刀 dāo 剪 jiǎn 处 chù 云 yún 霞 xiá 被 bèi , , 翠 cuì 笼 lóng 擎 qíng 来 lái 锦 jǐn 绣 xiù 裳 shang 。 。
别 bié 乘 chéng 殷 yīn 勤 qín 华 huá 府 fǔ 宴 yàn , , 应 yīng 将 jiāng 花 huā 谱 pǔ 议 yì 前 qián 王 wáng 。 。
和潘通甫芍药。宋代。韦骧。牡丹谢后觉荒凉,此艳中兴百步香。 莫诮雕栏当晚节,须知名卉绝群芳。 金刀剪处云霞被,翠笼擎来锦绣裳。 别乘殷勤华府宴,应将花谱议前王。