晓 xiǎo 离 lí 杨 yáng 梅 méi 驿 yì - - 韦 wéi 骧 xiāng
长 zhǎng 坡 pō 峻 jùn 阪 bǎn 足 zú 崎 qí 岖 qū , , 晓 xiǎo 出 chū 杨 yáng 梅 méi 古 gǔ 驿 yì 孤 gū 。 。
山 shān 腹 fù 带 dài 云 yún 如 rú 曳 yè 练 liàn , , 稻 dào 梢 shāo 垂 chuí 露 lù 欲 yù 流 liú 珠 zhū 。 。
穿 chuān 篱 lí 鸭 yā 脚 jiǎo 深 shēn 深 shēn 碧 bì , , 近 jìn 水 shuǐ 鸡 jī 冠 guān 小 xiǎo 小 xiǎo 株 zhū 。 。
行 xíng 役 yì 虽 suī 劳 láo 遇 yù 佳 jiā 境 jìng , , 且 qiě 将 jiāng 幽 yōu 句 jù 慰 wèi 瘏 tú 痡 fū 。 。
晓离杨梅驿。宋代。韦骧。长坡峻阪足崎岖,晓出杨梅古驿孤。 山腹带云如曳练,稻梢垂露欲流珠。 穿篱鸭脚深深碧,近水鸡冠小小株。 行役虽劳遇佳境,且将幽句慰瘏痡。