雨 yǔ 中 zhōng 观 guān 白 bái 莲 lián 一 yī 首 shǒu - - 韦 wéi 骧 xiāng
终 zhōng 日 rì 飘 piāo 零 líng 酷 kù 暑 shǔ 平 píng , , 白 bái 莲 lián 池 chí 上 shàng 独 dú 含 hán 情 qíng 。 。
已 yǐ 怜 lián 莹 yíng 洁 jié 添 tiān 花 huā 色 sè , , 更 gèng 爱 ài 淋 lín 浪 làng 打 dǎ 叶 yè 声 shēng 。 。
宫 gōng 女 nǚ 洗 xǐ 妆 zhuāng 馀 yú 粉 fěn 泽 zé , , 水 shuǐ 仙 xiān 攲 qī 弁 biàn 濯 zhuó 琼 qióng 瑛 yīng 。 。
漫 màn 携 xié 玉 yù 盏 zhǎn 衔 xián 冰 bīng 酒 jiǔ , , 气 qì 味 wèi 须 xū 教 jiào 一 yī 等 děng 清 qīng 。 。
雨中观白莲一首。宋代。韦骧。终日飘零酷暑平,白莲池上独含情。 已怜莹洁添花色,更爱淋浪打叶声。 宫女洗妆馀粉泽,水仙攲弁濯琼瑛。 漫携玉盏衔冰酒,气味须教一等清。