和 hé 孙 sūn 正 zhèng 甫 fǔ 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 韦 wéi 骧 xiāng
马 mǎ 头 tóu 今 jīn 日 rì 向 xiàng 西 xī 行 xíng , , 仆 pū 驭 yù 欣 xīn 欣 xīn 脚 jiǎo 力 lì 生 shēng 。 。
白 bái 雪 xuě 波 bō 涛 tāo 离 lí 海 hǎi 国 guó , , 黄 huáng 金 jīn 宫 gōng 阙 què 想 xiǎng 京 jīng 城 chéng 。 。
墙 qiáng 间 jiān 笑 xiào 语 yǔ 群 qún 儿 ér 集 jí , , 木 mù 末 mò 冲 chōng 飞 fēi 独 dú 鸟 niǎo 惊 jīng 。 。
从 cóng 此 cǐ 归 guī 程 chéng 宜 yí 倍 bèi 道 dào , , 解 jiě 鞍 ān 须 xū 到 dào 众 zhòng 星 xīng 明 míng 。 。
和孙正甫二首 其二。宋代。韦骧。马头今日向西行,仆驭欣欣脚力生。 白雪波涛离海国,黄金宫阙想京城。 墙间笑语群儿集,木末冲飞独鸟惊。 从此归程宜倍道,解鞍须到众星明。