再 zài 往 wǎng 上 shàng 竺 zhú 游 yóu 渡 dù 西 xī 湖 hú 忽 hū 晴 qíng 忽 hū 雨 yǔ 凄 qī 然 rán 有 yǒu 感 gǎn 其 qí 二 èr - - 员 yuán 兴 xìng 宗 zōng
乍 zhà 浓 nóng 乍 zhà 散 sàn 后 hòu 前 qián 雨 yǔ , , 相 xiāng 笑 xiào 相 xiāng 迎 yíng 来 lái 往 wǎng 舟 zhōu 。 。
四 sì 山 shān 眩 xuàn 转 zhuǎn 我 wǒ 作 zuò 恶 è , , 不 bù 惯 guàn 长 zhǎng 湖 hú 生 shēng 许 xǔ 愁 chóu 。 。
再往上竺游渡西湖忽晴忽雨凄然有感 其二。宋代。员兴宗。乍浓乍散后前雨,相笑相迎来往舟。 四山眩转我作恶,不惯长湖生许愁。