挽 wǎn 沈 shěn 云 yún 夫 fū - - 孙 sūn 应 yìng 时 shí
我 wǒ 昔 xī 垂 chuí 髫 tiáo 日 rì , , 君 jūn 来 lái 学 xué 雪 xuě 斋 zhāi 。 。
宁 níng 知 zhī 重 zhòng 骨 gǔ 肉 ròu , , 借 jiè 作 zuò 老 lǎo 生 shēng 涯 yá 。 。
喜 xǐ 剧 jù 相 xiāng 过 guò 密 mì , , 惊 jīng 吁 xū 一 yī 病 bìng 乖 guāi 。 。
平 píng 生 shēng 此 cǐ 长 zhǎng 别 bié , , 雨 yǔ 泪 lèi 独 dú 伤 shāng 怀 huái 。 。
挽沈云夫。宋代。孙应时。我昔垂髫日,君来学雪斋。 宁知重骨肉,借作老生涯。 喜剧相过密,惊吁一病乖。 平生此长别,雨泪独伤怀。