西 xī 溪 xī 会 huì 范 fàn 叔 shū 刚 gāng 用 yòng 旧 jiù 所 suǒ 寄 jì 韵 yùn - - 孙 sūn 应 yìng 时 shí
出 chū 门 mén 烟 yān 水 shuǐ 思 sī 微 wēi 茫 máng , , 客 kè 里 lǐ 行 xíng 吟 yín 晚 wǎn 兴 xìng 长 zhǎng 。 。
万 wàn 里 lǐ 云 yún 霄 xiāo 自 zì 今 jīn 古 gǔ , , 百 bǎi 年 nián 毛 máo 发 fà 几 jǐ 暄 xuān 凉 liáng 。 。
人 rén 间 jiān 但 dàn 有 yǒu 诗 shī 书 shū 乐 lè , , 眼 yǎn 底 dǐ 何 hé 须 xū 印 yìn 绶 shòu 光 guāng 。 。
遥 yáo 夜 yè 青 qīng 灯 dēng 耿 gěng 霜 shuāng 月 yuè , , 非 fēi 君 jūn 谁 shuí 共 gòng 语 yǔ 琅 láng 琅 láng 。 。
西溪会范叔刚用旧所寄韵。宋代。孙应时。出门烟水思微茫,客里行吟晚兴长。 万里云霄自今古,百年毛发几暄凉。 人间但有诗书乐,眼底何须印绶光。 遥夜青灯耿霜月,非君谁共语琅琅。